Mọi người nghĩ tới chuyện đó thì không khỏi rùng mình, không thể nào không thể nào...
Nếu như con trai cưng, em trai ngoan được họ yêu thương từ nhỏ đến giờ mà lệch lạc giới tính, đời sau của nhà họ Hoắc sẽ không còn hi vọng nữa.
Hoắc Vân Thâm đồng ý ở lại đến hết Chủ nhật. Đoàn làm phim của Hứa Hi Ngôn gọi điện tới, nói là buổi chiều Hứa Tâm Nhu có diễn thêm vài cảnh, yêu cầu cô tới đó.
"Đi thôi, Diệp Tầm, tôi tiễn cậu ra cửa."
Hoắc Vân Thâm xoay người lăn xe ra ngoài. Hứa Hi Ngôn cười tạm biệt mấy người phụ nữ trong nhà, sau đó đuổi theo anh.
Trên đường đi ra ngoài, cô đi sau đẩy xe lăn cho anh. Anh khẽ hỏi cô: "Em chơi đàn violon tốt như vậy, sao không nói cho tôi biết?"
Hứa Hi Ngôn cười trả lời: "Anh cũng đâu có hỏi tôi đâu nhỉ!"
"Được rồi!" Hoắc Vân Thâm nghiêng đầu, ngẩng mặt nhìn cô, hỏi: "Em nói xem, em còn chuyện gì mà tôi không biết nữa không?"
Hứa Hi Ngôn suy nghĩ một chút, hình như cô cũng chỉ giấu anh chuyện Anh Bảo là con gái anh thôi.
Nhưng bây giờ không phải là lúc nói cho anh biết, thế nên cô lắc đầu một cái: "Không có đâu! Chuyện gì của tôi anh cũng biết hết rồi, làm gì còn bí mật nào nữa?"
"..." Đôi mắt hoa đào của Hoắc Vân Thâm lấp lánh ánh sáng. Anh nhìn cô chằm chằm, mình biết hết mọi chuyện của cô ấy hồi nào chứ?
Hình như anh chưa từng thật sự hiểu rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123968/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.