"Tổng Giám đốc Sở, tôi đã nói gì? Một vừa hai phải thôi! Bây giờ thì tốt rồi, diễn viên của tôi xảy ra chuyện! Anh nói phải làm sao bây giờ?"
Sở Vũ Hách nhàn nhã đứng lên, phủi phủi áo vest của mình: "Ông là đạo diễn, đương nhiên ông phải chịu trách nhiệm toàn bộ về đoàn làm phim của mình rồi. Chẳng lẽ chút chuyện nhỏ này ông cũng không giải quyết được sao?"
Thấy hắn ta phủi sạch trách nhiệm, Hoàng Quốc Cường tức giận nói:
"Tổng Giám đốc Sở, tôi vốn đang chỉ đạo rất tốt, thế mà anh vừa tới đã bắt đầu hoa tay múa chân."
"Tôi khuyên anh thì anh không nghe, bây giờ xảy ra chuyện thì anh lại đẩy hết trách nhiệm lên đầu tôi?"
"Nếu như Tổng Giám đốc Sở có thái độ này, tôi thấy bộ phim này không cần quay tiếp nữa."
"Tổng Giám đốc Sở anh muốn đi tìm ai thì cứ việc! Hoàng Quốc Cường tôi không làm!"
Hoàng Quốc Cường cũng coi như là một người có tiếng nói trong giới đạo diễn. Ông ta làm người cũng có nguyên tắc giới hạn của mình, đúng sai rõ ràng.
Chuyện ngày hôm nay ông ta đã sớm nhận ra, Sở Vũ Hách đang trả thù Cảnh Hi giúp cho Hứa Tâm Nhu.
Nhưng thấy Sở Vũ Hách là nhà đầu tư, ông ta không tiện nói gì cả.
Thế nhưng bây giờ mọi chuyện vỡ lở, thấy những người kia muốn đổ hết mọi chuyện lên đầu mình, ông ta chỉ có thể nói một câu: Không có cửa đâu!
Hoàng Quốc Cường và Sở Vũ Hách xảy ra hiềm khích, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123921/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.