Anh từ tốn móc một thanh chocolate từ trong túi ra, nói: "Nếu cháu không tìm thấy kẹo của mình, vậy chú mời cháu ăn chocolate được không?"
Anh Bảo ngẩng đầu, nhìn thấy tạo hình chocolate là một bé thỏ trắng đáng yêu thì hai mắt cô bé sáng lên.
Bé muốn ăn nhưng vẫn nhớ kỹ lời mẹ dặn, đồ người khác cho nếu không được người lớn đồng ý thì không được nhận.
Bé con khó xử nhìn về phía Hứa Hi Ngôn. Cô bước ra khỏi phòng bếp, cười nói: "Nếu chú ấy cho con, con muốn ăn thì cầm lấy đi!"
"Tốt quá! Bảo Bảo thích ăn chocolate nhất!"
Anh Bảo vui vẻ nhận lấy thanh chocolate, nhờ Hoắc Vân Thâm bóc vỏ hộ. Sau đó bé không hề bỏ ngay vào miệng mà chạy tới chỗ mẹ, nhất định phải để mẹ mình cắn trước một miếng: "Bé Hi, cô ăn thử một miếng đi."
Đây là thói quen của Anh Bảo, bất kể ăn gì cũng sẽ nghĩ đến mẹ đầu tiên.
Hứa Hi Ngôn không từ chối mà trực tiếp cắn một miếng, nghiêm túc bình luận: "Ừm, ăn ngon lắm!"
Anh Bảo thấy mẹ ăn miếng đầu tiên rồi mới cười tủm tỉm cắn một miếng.
Chocolate vừa vào miệng đã tan, thơm ngọt ngon miệng, Anh Bảo vui vẻ nói: "Ngon thật! Quả thật là chocolate ngon nhất mà Bảo Bảo từng ăn đó! Cảm ơn chú má lúm đồng tiền."
Hoắc Vân Thâm thấy bé ăn vui vẻ, bản thân anh cũng cảm thấy rất vui, không nhịn được mà xoa xoa đầu nhỏ của bé.
Mấy người bọn họ đi vào phòng khách, Hứa Hi Ngôn pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123895/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.