Sau khi đi học, cô đã hiểu chuyện. Kể từ đó, cô thật lòng thương em trai mình, bảo vệ nó thật tốt, không cho người khác bắt nạt nó.
Hoắc Vân Thâm buồn bực không muốn nói chuyện, Hoắc Tam Nghiên lại không rời đi. Hứa Hi Ngôn núp đằng sau ghế sofa tưởng là cô ta đi rồi, bèn len lén ló đầu lên nhìn thử, khéo thế nào lại chạm phải ánh mắt của Hoắc Vân Thâm.
Hoắc Vân Thâm phát hiện Hứa Hi Ngôn đang trốn ở sau ghế sofa chỗ Hoắc Tam Nghiên ngồi, anh kinh sợ đến nỗi trong lòng run lên. Phải làm sao bây giờ?
Hứa Hi Ngôn thấy Hoắc Tam Nghiên chưa đi, hoảng sợ tới mức lại hạ thấp đầu xuống để trốn.
Để có thể mau chóng tiễn Hoắc Tam Nghiên đi, Hoắc Vân Thâm lén gửi tin nhắn cho Đường Diệc Sâm, bảo anh ta gọi điện thoại cho Hoắc Tam Nghiên, kêu cô rời đi.
Hơn một phút sau, điện thoại của Hoắc Tam Nghiên vang lên. Khi thấy trên màn hình hiện ra số điện thoại của Đường Diệc Sâm, cô không bắt máy ngay mà lẩm bẩm nói thầm một câu: "Đã trễ thế này mà anh Đường còn tìm mình làm gì?"
Hoắc Vân Thâm tiếp lời: "Chắc chắn là có chuyện quan trọng! Chị mau nghe đi!"
"Không nghe. Hết giờ làm việc rồi, ai cũng đừng hòng quấy rầy chị."
Hoắc Tam Nghiên tắt luôn điện thoại.
Hoắc Vân Thâm: "…"
Anh cảm thấy Hoắc Tam Nghiên đúng là đại ma đầu được Thượng đế phái xuống, chuyên môn chia rẽ hạnh phúc của anh.
Hoắc Tam Nghiên ăn vạ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123866/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.