A! Cuộc đời có được một người em như vậy, còn mong gì hơn nữa?''
Hoắc Vân Thâm: "..."
Bỗng nhiên anh có một cảm giác muốn dọn ra ngoài hành tinh để ở, tránh xa Hoắc Tam Nghiên.
Người này nhất định là thùng cơm do Thượng đế quăng xuống, chuyên tới gây họa cho anh.
Hoắc Tam Nghiên đi thẳng đến phòng ăn, bắt đầu ăn uống thỏa thích không một chút khách sáo.
Sau một màn càn quét sạch sẽ, cô chỉ để lại cho Hoắc Vân Thâm một món rau xanh xào nấm, đó là món cô không thích ăn nên không động đến.
Sau khi ăn uống no nê, Hoắc Tam Nghiên xoa bụng: "Em trai, chị phát hiện mùi vị món ăn của Đồng Phúc Lâu ngon hơn trước nhiều rồi, chắc chắn là đã đổi đầu bếp. Mùi vị không tệ! Ngon đến nỗi không dừng lại được! Chị phải cho đầu bếp quán họ 36 like mới được."
"Chị cũng ăn xong rồi, bây giờ có thể cút rồi chứ!"
Hoắc Vân Thâm đã nhẫn nại hết mức rồi, nếu không phải chân cẳng không tốt, nhất định anh sẽ trực tiếp đá chị ấy ra ngoài.
Hoắc Tam Nghiên cầm lấy túi xách trên ghế sofa, thay giày rồi mở cửa: "Được! Chị đi đây! Em tự chăm sóc tốt bản thân. Lần sau có đặt đồ ăn ở Đồng Phúc Lâu thì nhớ kêu chị."
"Chị biến đi! Lần sau đừng đến nữa!"
Hoắc Vân Thâm khó chịu ra mặt.
Hình như Hoắc Tam Nghiên hoàn toàn không cùng một tần số với anh, cô vui vẻ đồng ý: "Em trai, em nói chuyện hài hước thật. Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123863/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.