Tiêu Vũ Thiên cực kỳ hiểu chuyện, lại còn rất biết chăm sóc người khác. Sức khỏe của Tiêu Vũ Thiên không được tốt lắm, tính cách cũng rất tĩnh lặng, Sở Vũ Hách tinh nghịch phá phách, luôn thích trêu chọc cô.
Sau này, Tiêu Vũ Thiên làm quản lí, từng bước từng bước đạt được vị trí quản lí vàng. Nhưng vào sáu năm trước, cô lại đột nhiên tuyên bố rời khỏi giới quản lí, chuyển đến nước Z, còn không để lại lời tạm biệt nào.
Người ngoài không biết được nguyên nhân khiến Tiêu Vũ Thiên từ chức rồi xuất ngoại, ngay cả Hứa Hi Ngôn cũng không quá rõ. Bởi vì năm đó, Tiêu Vũ Thiên giống như bốc hơi vậy, đột nhiên biến mất, đi một lần là sáu năm.
Bây giờ gặp lại người chị lớn này, Hứa Hi Ngôn xúc động rơi lệ. Tiêu Vũ Thiên xuất hiện rất đúng lúc, vào lúc mà cô bất lực nhất thì đến bên cạnh cô, giúp cô tống cổ đám phóng viên này đi.
Tiêu Vũ Thiên vẫn giống như lúc nhỏ vậy, cực kỳ quan tâm cô.
Nhưng khi Hứa Hi Ngôn nghĩ đến năm xưa Tiêu Vũ Thiên ra đi không từ mà biệt, cô vẫn còn chút oán trách, không khỏi hỏi: "Chị Thiên Thiên… vì sao hồi đó chị lại đi mà không nói lời nào?"
Tiêu Vũ Thiên đưa khăn giấy ra, cười giải thích: "Đừng quan tâm chị rời đi vì lí do gì, điều quan trọng là, không phải bây giờ chị đã quay về rồi sao?"
"Được rồi, cảm ơn chị đã xuất hiện đúng lúc! Có điều, sao chị lại là quản lí của em thế? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123840/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.