Vì Mã Hạo Đông đột nhiên đến đây, Tiêu Vũ Thiên lại quay về với dáng vẻ lạnh lùng xa cách thường ngày của mình, giống như mọi việc trên thế giới này đều không thể ảnh hưởng tới cô vậy.
Tiêu Vũ Thiên bình tĩnh nhường nào thì lòng của Mã Hạo Đông lại rối rắm nhường ấy.
Từ giây phút anh ta nhìn thấy Tiêu Thiên Vũ, trong lòng anh ta đã cuộn trào lên một con sóng mạnh mẽ.
Sau khi Hứa Hi Ngôn giới thiệu hai người với nhau, ngoài Uyển Đậu mừng rỡ đứng lên chào hỏi anh ta, thì hai người Mã Hạo Đông và Tiêu Vũ Thiên không hề có một hành động nào.
Hai người bọn họ như bị điểm huyệt, cứ mãi nhìn nhau, ánh mắt của Tiêu Vũ Thiên lạnh nhạt xa lạ.
Nếu quan sát kỹ còn có thể nhìn ra một tia đau thương được giấu sâu dưới đáy mắt cô.
Ánh mắt của Mã Hạo Đông lại vô cùng phức tạp, tràn đầy sự áy náy. Lúc này, sự ngông nghênh của anh ta đã mất đi vài phần, thay vào đó là vẻ nghiêm túc và trầm lặng.
Đặc biệt là lúc đối diện với Tiêu Vũ Thiên, anh ta lại càng luống cuống tay chân.
Hứa Hi Ngôn kinh ngạc chậc lưỡi phá vỡ sự yên lặng ngượng ngùng này, hỏi: "Chị Thiên Thiên, anh Đông, hai người quen nhau sao?"
Tiêu Vũ Thiên: "Không quen."
Mã Hạo Đông: "Quen."
Hai người gần như trả lời cùng lúc nhưng đáp án lại khác nhau.
"…" Trực giác mãnh liệt của Hứa Hi Ngôn nói rằng: Hai người này chắc chắn đã quen biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123835/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.