Vừa nhìn thấy Dịch Tiêu tới, Hứa Hi Ngôn đoán chắc là Hoắc Vân Thâm cũng sẽ tới. Cô chẳng nghĩ gì cả, vội vàng nằm hẳn xuống dưới đất kêu đau "ui da", "chao ôi".
Uyển Đậu: "..."
Bỗng nhiên Uyển Đậu hơi khó hiểu, bà chủ oai phong lẫm liệt, khí thế bừng bừng lúc nãy đâu mất rồi?
Sao lại đột nhiên nằm dưới đất la lối ỉ ôi thế kia?
Không ngoài dự đoán của Hi Ngôn, một chiếc xe lăn từ ngoài cửa đi vào. Gương mặt người đàn ông ngồi trên xe lăn thâm trầm âm u, cơn phẫn nộ đang được kiềm chế quanh quẩn khắp người.
Bên trong đôi mắt hoa đào cuộn trào tia sáng lạnh lẽo và sắc bén như một thanh kiếm bén nhọn, đâm sâu vào da.
Hoắc Vân Thâm đẩy xe lăn đi vào, liếc mắt nhìn một đống bừa bộn trong phòng. Khi ánh mắt anh chuyển tới cô gái đang nằm dưới đất, đôi đồng tử bỗng chốc co lại, hàng lông mày nhíu chặt. Anh lập tức di chuyển đến chỗ cô.
"Cảnh Hi! Cảnh Hi..."
Anh không tài nào che giấu được nỗi lo lắng và sốt ruột trong mắt mình, vươn tay nắm lấy cổ tay của Hứa Hi Ngôn, muốn đỡ cô dậy.
Hứa Hi Ngôn sao có thể lãng phí cơ hội thử lòng nam thần được cơ chứ!
Cô thuận thế đứng dậy, nằm úp trên đùi của anh, khóc lóc kể lể: "Anh Hoắc, thật sự là anh sao. Cuối cùng anh cũng tới rồi. Tôi bị người ta ức hiếp kìa! Hu hu hu..."
"Là bọn họ à?"
Hoắc Vân Thâm lạnh lùng liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123826/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.