"Anh à, lúc nào em cũng vậy mà, chắc anh phải rõ chứ."
Vẻ mặt của Hoắc Vân Thâm rất bình thản, không nhìn ra được bất cứ cảm xúc nào.
"Trước đây em là người cực lực tán thành đầu tư cổ phần vào Tụ Tinh, bây giờ người bảo rút cổ phần cũng là em. Em đang làm bừa! Em đang xem Công ty Giải trí Vân Hải là trò đùa!"
Hoắc Cảnh Đường tức giận đập bàn, nói.
"Sao lại vậy được? Mỗi một quyết định em đưa ra cho Công ty Vân Hải, em đều suy nghĩ kỹ càng rồi."
Hoắc Cảnh Đường cười khẩy: "Đừng tưởng anh không biết, em làm vậy vì Cảnh Hi. Sở Vũ Hách động vào Cảnh Hi, cho nên em mới giúp đỡ Cảnh Hi mà tấn công Tụ Tinh. Anh nói không sai, đúng không!"
Thấy Hoắc Vân Thâm không nói gì, Hoắc Cảnh Đường lại tiếp tục phỏng đoán, nói: "Quan hệ của em với Cảnh Hi cũng không phải quan hệ bạn bè bình thường. Em thích cô ấy, đúng không?"
Anh ta nhìn thấy Hoắc Vân Thâm ở cùng với Cảnh Hi vài lần, hơn nữa ánh mắt Hoắc Vân Thâm nhìn Cảnh Hi rõ ràng giống một người đàn ông đang yêu thầm người ta.
Hoắc Cảnh Đường thật sự có hơi tò mò, rốt cuộc thì Cảnh Hi có điểm nào quyến rũ mà có thể có thể khiến cho người em trai mắc chứng ngại giao tiếp với người khác giới này cũng phải nghiêng ngả?
"Đúng, em làm vậy vì cô ấy."
Chỉ có Cảnh Hi là tốt nhất trên đời.
Vì Cảnh Hi, Hoắc Vân Thâm có thể không tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123762/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.