Thật ra thì ngay vừa rồi, trong lúc không ai chú ý đến, một cái châm bạc của Hứa Hi Ngôn đã đâm vào khe xương sườn trong lồng ngực của gã đàn ông xăm trổ, động tác nhanh tới mức khiến người khác khó mà phát hiện ra.
Đừng xem thường một cây châm bạc này, nó có thể cứu mạng vào lúc nguy cấp, cũng có thể lấy mạng trong thời khắc nguy hiểm quan trọng. Lúc này, chỉ cần gã đàn ông xăm hình cử động một chút là sẽ đau đớn kinh khủng, thậm chí hít thở thôi cũng đau.
Bốn tên lưu manh cộng thêm một gã đàn ông xăm hình, tất cả đều bị khống chế.
Hứa Hi Ngôn uống nốt ngụm nước phở bò cuối cùng rồi bỏ bát xuống, nhìn mấy người đàn ông trông rất thê thảm kia. Cô giơ ngón tay cái lên với Hoắc Vân Thâm: "Anh Hoắc, anh giỏi thật đấy, một mình anh có thể khống chế được cả năm người bọn họ, quá đỉnh luôn!"
Hoắc Vân Thâm không biết vì sao gã đàn ông xăm hình lại cứng đờ tại chỗ, nhưng chỉ cần gã không gây chuyện nữa là được. Anh rút chiếc đũa lại, ăn ý mỉm cười với Hứa Hi Ngôn.
Hứa Hi Ngôn cũng đáp lại anh bằng một nụ cười rạng rỡ, cô nắm hai tay, tỏ vẻ tôn sùng: "Anh Hoắc, tôi phát hiện khi tôi ở cùng anh thật sự có cảm giác rất an toàn đó."
Lời của cô đã thỏa mãn lòng hư vinh và tự tin rất lớn của một người đàn ông như anh, nó khiến anh cảm thấy bản thân cũng có khả năng bảo vệ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123720/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.