Khoảng nửa tiếng sau, kết quả giám định thuốc đã có, Cảnh Hoa Đạc giao lọ thuốc và bản phân tích thành phần của thuốc cho Hứa Hi Ngôn, nói: "Trong thuốc này có hàm lượng lớn Quinidine và Tubocurarine."
"Quinidine? Không phải là thuốc chữa bệnh tim mạch sao?" Hứa Hi Ngôn hỏi lại.
"Đúng, Quinidine được sử dụng để điều trị các loại bệnh như rối loạn tim mạch, rung tâm nhĩ, loạn nhịp trên thất và tim đập nhanh quá độ. Tubocurarine là một loại thuốc ngăn cản thần kinh cơ bắp, loại thuốc này có thể phòng suy nhược cơ và không có sức. Nhưng tác dụng phụ của Quinidine sẽ làm cho cơ bắp càng không có sức nghiêm trọng hơn. Nếu trộn hai loại thuốc này vào nhau sẽ vừa vặn tạo nên tác dụng ngược lại, dù là người bình thường sử dụng lâu ngày cũng sẽ có khả năng bị bại liệt."
Cảnh Hoa Đạc nói xong, vẻ mặt nghiêm trọng hỏi: "Ngôn Ngôn, con cầm loại thuốc này làm gì?"
"Ông ngoại, nói thật, con tới làm kiểm tra giúp cho Hoắc Vân Thâm, may là có ông ngoại, nếu không uống vào lại xảy ra vấn đề lớn rồi." Hứa Hi Ngôn nói.
Cảnh Hoa Đạc hiểu được ngọn nguồn thì kinh ngạc đoán: "Chẳng lẽ có người muốn hãm hại tên nhóc nhà họ Hoắc kia?"
Hai mắt Hứa Hi Ngôn sáng lên, lập tức kéo tay ông ngoại, cười nói: "Ông ngoại, ông thật quá lợi hại! Thật đúng là Sherlock Holmes nhập vào Hoa Đà tái thế, không có gì giấu được ông hết."
Cảnh Hoa Đạc trầm ngâm, tuy rằng mình không qua lại với Hoắc Chấn nhưng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123664/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.