Editor: Nguyetmai
"Haizz, ông em, em bớt giận đi. Chị có cái hẹn, đi trước nhé! Lần sau lại tìm em học nấu ăn!"
Hoắc Tam Nghiên cầm lấy túi xách của mình, chạy nhanh như bôi dầu vào chân.
Vẫn còn lần sau nữa à?
Hoắc Vân Thâm thưởng cho cô một chiếc dép lê: "Lần sau đừng để em nhìn thấy chị nữa!"
Hoắc Tam Nghiên kịp thời đóng cửa, ngăn chiếc dép lê bay tới. Sau đó cô lại mở ra một khe cửa, cười nói: "Em trai yêu dấu, tức giận thì tức giận, nhưng đồ mà ném lung tung thì không hay lắm đâu. Cho dù không đập trúng cô bé đáng yêu nhưng đụng phải mấy đống hoa cỏ kia thì làm sao..."
"Chị... cút...!"
Lần này là một cái gối ôm lớn bay tới.
Hoắc Tam Nghiên vừa đi, Hoắc Vân Thâm có cảm giác cả thế giới đã trở về yên tĩnh.
Cơn giận lắng xuống, anh lại lo lắng cho Anh Đào nhỏ, không biết bây giờ cô bé đang ở đâu?
Có phải đang ở cùng với Hứa Hi Ngôn và Phương Tiểu Tranh không?
...
Hứa Hi Ngôn xong vừa mới nghe điện thoại xong, đang chuẩn bị xuống xe thì nhìn thấy Anh Bảo từ trong tòa nhà chạy đến.
Cô bé vừa nhìn thấy Hứa Hi Ngôn, còn chưa lên tiếng đã bổ nhào vào lòng cô khóc như mưa, từng giọt nước mắt to như hạt đậu rơi xuống.
Hứa Hi Ngôn không biết con gái làm sao, hơi hoảng hốt: "Sao vậy cục cưng? Sao lại khóc?"
"Hức hức hức hức..." Anh Bảo chỉ khóc, khóc rất đau lòng. Đôi vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123600/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.