Editor: Nguyetmai
Liên tục đánh sai mấy nốt nhạc khiến trong lòng Hoắc Vân Thâm rất bực bội, anh ném thẳng bản nhạc phổ vào thùng rác bên cạnh.
Trong đầu anh hiện giờ đầy ắp hình bóng của Hứa Hi Ngôn, và cả mối quan hệ không rõ ràng giữa cô và Diệp Tầm. Ôi, phải làm thế nào đây?
Nói không để ý cũng chỉ là gạt người, anh làm sao có thể không để ý được chứ?
Hứa Hi Ngôn nhìn thấy Hoắc Vân Thâm ném bản nhạc phổ đi, khẽ cắn môi rồi lặng lẽ đi đến chỗ thùng rác, nhặt bản nhạc lên.
Hoắc Vân Thâm phát hiện cô tới, thoáng sửng sốt vài giây. Đến khi kịp phản ứng lại, anh lập tức giấu đi tâm trạng phiền muộn vừa rồi, tiếp tục giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Hứa Hi Ngôn không nhìn anh mà đi vòng qua bên cạnh, vươn một tay đặt trên phím đàn, đánh lại phần anh liên tục đàn sai.
Những tiếng dương cầm trôi chảy du dương vang lên, âm sắc vừa đẹp đẽ vừa êm tai. Hoắc Vân Thâm rất kinh ngạc, anh chỉ biết Hứa Hi Ngôn kéo đàn violon rất hay, nhưng không biết cô cũng hiểu về dương cầm.
Hứa Hi Ngôn thích thú đánh đàn. Một lúc sau, cô quay đầu lại, ánh mắt hai người gặp nhau. Cô nhìn anh mỉm cười, cổ vũ anh tiếp tục đàn bài vừa rồi.
Hoắc Vân Thâm ngầm hiểu, giơ tay đặt lên trên phím đàn, đuổi theo tiết tấu của cô.
Một đoạn nhạc, hai người một người dùng tay trái, một người dùng tay phải, phối hợp hoàn hảo ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123524/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.