🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Nguyetmai



Anh Bảo lập tức phản ứng lại: "Bé Hi, ông cố nội tưởng con là mẹ."



"Ừm, chắc là ông cố nội nhận nhầm rồi."



Ông cụ đúng là đã nhận nhầm, trong giây lát tỉnh táo ngắn ngủi ông đã nhìn thấy hình ảnh Hứa Hi Ngôn còn bé trong ký ức, ông lại nói: "Ngôn Ngôn, hôm nay không đi nhà trẻ à?"



Anh Bảo rất phối hợp, tự nhiên đóng vai mẹ mình khi còn bé, trả lời ông cố: "Vâng ạ, ông cố, hôm nay cháu không đi học."



"Có phải ba cháu lại đánh cháu rồi không? Cho ông nội xem nào, cháu có bị thương không? Lòng bàn tay có đau không?"



Anh Bảo không hiểu, mặt mày vô cùng nghi hoặc nhìn ông cụ.



Hứa Hi Ngôn đứng bên nghe ông nội nói vậy, khóe mắt cay cay, ngay lập tức hốc mắt đã ướt đẫm.



Một câu nói của ông cụ có thể dễ dàng gợi lại quãng thời gian đau buồn của Hứa Hi Ngôn lúc còn nhỏ.



Cô nhớ có lần, Hứa Tấn Sơn uống say về đến nhà, nhìn thấy Hứa Hi Ngôn mân mê một khung hình, đó là di ảnh của Cảnh Như Nguyệt.



Hứa Tấn Sơn không muốn nhìn thấy bất kỳ đồ vật gì liên quan đến Cảnh Như Nguyệt, chỉ cần nhìn thấy là ông ta sẽ chột dạ, sợ hãi. Ông ta lập tức cướp khung hình, ném nó vỡ nát.



Hứa Hi Ngôn nhìn thấy di ảnh của mẹ rơi vỡ, quỳ xuống đất nhặt nhưng Hứa Tấn Sơn lại giẫm mạnh lên mu bàn tay cô, cáu kỉnh mắng: "Không được đụng đến đồ của con đàn bà đó,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123404/chuong-397.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bảo Bối Giá Trên Trời
Chương 397: Chắc là nhận nhầm rồi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.