Editor: Nguyetmai
"Anh có thể bóp chết tôi hay không thì tôi không dám nói, nhưng nếu như anh còn không buông tay ra, tôi sẽ kêu lên – đồ dê xồm! Sàm sỡ."
Hứa Hi Ngôn kêu "Sàm sỡ", đồng thời nhanh tay nhanh mắt nhấc phía sau lưng áo comple của hắn ta lên, thuận tiện chùm lên đầu hắn ta, rồi liên tục đánh đấm: "Đồ lưu manh, dám sàm sỡ tôi này..."
Trong phòng ăn có một vài người thích xen vào chuyện của người khác, nghe cô gái trẻ kêu bị sàm sỡ thì đều quay đầu nhìn lại.
Thấy một cô gái đang đánh tên lưu manh thì có bốn năm người đàn ông không nhìn được nữa, lập tức hăng hái làm việc nghĩa, xông lên giúp đỡ hành hung tên lưu manh.
Sở Vũ Hách bị bộ comple của mình chùm lên đầu, che khuất tầm mắt, lại bị một đám người đạp ngã xuống đất, liên tục bị đánh mạnh tới sưng cả người.
"Đừng đánh! Đừng đánh... Tôi không phải là lưu manh..."
Sở Vũ Hách giãy giụa đứng lên, kiểu tóc vốn được chải cẩn thận tỉ mỉ giờ rối như ổ gà, trên bộ comple sẫm mầu là những dấu chân ngổn ngang, dáng vẻ anh ta lúc này vô cùng nhếch nhác.
Hắn ta lau máu mũi, trợn mắt kêu lên: "Các người nhìn thấy rõ chưa, tôi là Tổng Giám đốc của Giải trí Tụ Tinh, tôi họ Sở, tôi là lưu manh sao?"
Để chứng minh thân phận của mình, hắn ta lấy ra tấm danh thiếp mạ vàng.
Mấy người vừa đánh hôi kia lập tức giải tán, Sở Vũ Hách muốn bắt lấy Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123391/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.