Editor: Nguyetmai
Bên cạnh anh có Hứa Hi Ngôn, đối với anh mà nói, điều này khích lệ ý chí của anh hơn bất cứ thứ gì.
Xem ra trong lòng anh cũng xác định rõ ràng, sẽ không tiếp tục cam chịu, tự oán trách bản thân nữa, như vậy cô có thể yên tâm rồi.
Hứa Hi Ngôn bó xong hai bên đầu gối cho anh, cười ngọt ngào, chọc ghẹo nói:
"Anh Hoắc, có lúc em cảm thấy, chúng ta thật sự có hoàn cảnh giống nhau nên hiểu nhau, cuộc sống đều rất trớ trêu, có điều may thay, số của chúng ta lại không đen đủi như vậy."
Anh có một người anh trai xảo trá mưu mô, Hứa Hi Ngôn có một người chị gái tâm tư ác độc, bọn họ đều bị những người kia hãm hại, bị tổn thương, cuối cùng đều lựa chọn kiên cường đối mặt.
"Bởi vì anh gặp được em." Anh nói.
Bởi vì anh gặp được em, cho nên anh mới may mắn như vậy.
Đúng vậy, bọn họ đều rất may mắn, bởi vì bọn họ gặp được đối phương.
Đôi mắt hoa đào rưng rưng của anh sáng rực nhìn chằm chằm vào đôi mắt đẹp của cô, trong lòng anh tràn đầy tình cảm và sự biết ơn với cô.
"Em cũng vậy."
Hứa Hi Ngôn nắm lấy hai tay của anh, hơi ngẩng đầu, nhìn vào trong mắt anh, nghiêm túc nói:
"Anh Hoắc, xin anh nhất định phải nhớ kỹ, cho dù ở bất cứ nơi nào, bất cứ thời gian nào, cho dù có tuyệt vọng đến mức nào, anh cũng đừng khổ sở, bởi vì anh không chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123360/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.