Editor: Nguyetmai
"Mẹ, thật xin lỗi, có chuyện này con vẫn luôn giấu mọi người."
Hoắc Vân Thâm xoa cái đầu nhỏ của Anh Bảo, giải thích nói: "Đứa bé này, là cháu gái của mẹ."
"..."
Trần Vân Lộ vừa nghe con trai nói vậy, hốc mắt lập tức hoen đỏ.
Ngoài kinh ngạc cũng chỉ còn lại kinh ngạc.
"Là cháu mẹ thật sao, mẹ thật sự không dám tin... Không dám tin... có phải con tìm nó đóng giả cháu gái để an ủi mẹ hay không?"
"Mẹ, con bé thật sự là con gái con."
Hoắc Vân Thâm cầm tờ kết quả xét nghiệm ra. Tờ xét nghiệm này là Hứa Hi Ngôn đưa cho anh để anh nói chuyện có chứng cứ rõ ràng.
Bà nhìn qua kết quả xét nghiệm, đi đôi với vui mừng, thì hơn hết là sự trách móc với con trai mình: "Vân Thâm, con cũng thật là, có một đứa con ngoan như vậy mà sao không nói với ba mẹ sớm hơn? Sao con lại phải giấu? Con có biết tâm nguyện lớn nhất của mẹ và ba con là gì không?"
"Con biết. Thật xin lỗi mẹ, con cũng chỉ mới tìm lại được con bé không lâu." Hoắc Vân Thâm xin lỗi giải thích.
Trần Vân Lộ không hề nghi ngờ chuyện Anh Bảo có cùng huyết thống với nhà họ Hoắc.
Bà tin tưởng vào sự di truyền, hơn nữa, ngoại hình không thể gạt người, quan trọng là cảm giác máu mủ thân thiết sẽ không thể sai được.
Trần Vân Lộ mừng đến rơi lệ. Bà giơ tay lên lau những giọt nước mắt vui mừng rồi lại nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123133/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.