Editor: Nguyetmai
Hoắc Cảnh Đường là người thông minh, anh ta hiểu rõ ràng được lợi ích trong đó.
Đã là vì lợi ích, nếu quả thật như Hứa Tâm Nhu nói, cô ta có thể sinh con cho anh mà Hoắc Vân Thâm lại không có con gái, thì anh ta chắc chắn có nhiều hi vọng hơn.
Nghĩ tới đây, những phiền muộn trong lòng Hoắc Cảnh Đường lập tức tan biến.
"Em đúng là có nhiều mưu kế."
Anh ta ôm lấy Hứa Tâm Nhu, khẽ cười nói: "Vì đã có đứa bé nên xem ra cuộc hôn nhân này cũng phải diễn ra sớm hơn dự định. Chờ đó, tôi sẽ đi nói chuyện với ông nội."
"Càng trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng, anh càng phải bình tĩnh tỉnh táo. Anh về nhận lỗi nhớ phải có thái độ chân thành mới được."
"Ừ, nhận lỗi trước. Nhưng trước tiên tôi phải hầu hạ tốt cho vị cố vấn này đã."
Hoắc Cảnh Đường ôm Hứa Tâm Nhu đi vào trong phòng ngủ.
...
Tại nhà lớn họ Hoắc, trong Mặc Hương Cư.
Sáng sớm, Hoắc Cảnh Đường ngồi trước gường, nhìn theo bóng lưng của ông nội, hỏi thăm: "Ông nội, Cảnh Đường đến thăm ông nội, xem ông có khỏe không?"
Hoắc Tuân xoay người ngồi dậy: "Nhờ phúc của anh, tạm thời chưa chết được. Lão già như tôi đây vẫn còn chưa chết, nói xem có phải khiến cho anh thất vọng rồi không?"
Sắc mặt Hoắc Cảnh Đường tái nhợt, anh ta đưa tay đỡ lấy ông nội, đồng thời cầm một cái gối để dựa sau lưng cho ông.
"Ông nội, xem ông nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3123101/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.