Editor: Nguyetmai
Nếu như nhân viên không lên tiếng, Hứa Tâm Nhu còn lâu mới tháo chiếc nhẫn kia xuống.
Hứa Hi Ngôn vươn bàn tay trái trắng nõn xinh đẹp ra, nhân viên giúp cô đeo nhẫn lên ngón áp út. Không ngờ chiếc nhẫn ấy lại vừa khít, cứ như được căn đo để thiết kế riêng cho cô vậy.
Cô nhìn "Trái Tim Vĩnh Hằng" trên tay mình, từ tận đáy lòng cảm thấy chọn nhẫn cũng giống như chọn người.
Không hợp là không hợp, có cố gắng ở bên nhau cũng không thể nào thành đôi. Chỉ có chọn được người thích hợp với mình mới là tốt nhất.
Hứa Tâm Nhu thấy Hứa Hi Ngôn có thể dễ dàng đeo chiếc nhẫn mà mình thích như vậy, trong lòng dâng lên cảm giác ghen tị cùng ao ước khó nói.
Chết tiệt, nó nhất định là con quỷ đến để reo rắc xui xẻo cho mình!
Phương Tiểu Tranh nhìn thấy Hứa Hi Ngôn đeo nhẫn lên vừa khít, thở dài nói: "Wow, đẹp quá Ngôn Ngôn à, chiếc nhẫn này ắt hẳn là được làm riêng cho cậu. Bây giờ thì mình đã tin vào câu chuyện về cô bé Lọ Lem rồi. Giày thuỷ tinh thuộc về Lọ Lem, thì chỉ có cô ấy mới mang vừa, mấy chị gái lòng lang dạ sói kia còn lâu mới xứng."
Hứa Tâm Nhu: "..."
Lời này là cố ý bêu xấu cô ta đúng không?
Rõ ràng là đang nói chiếc nhẫn mà cô ta không đeo vừa cũng giống như chiếc giày thuỷ tinh mà mấy chị gái không xứng đi trong "Cô Bé Lọ Lem" vậy.
Tức chết đi được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3122951/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.