Cô muốn nói là tháo xuống để gói lại, nhưng Giám đốc Lưu tưởng cô muốn từ chối nên lập tức nói với vẻ rất lễ phép: "Không không không, bà Hoắc, cô có thể đeo nó rồi đi luôn."
Hứa Hi Ngôn: "..."
Chiếc nhẫn trị giá tám mươi triệu mà bảo cô cứ thế đeo đi luôn?
Không cần viết hoá đơn hay gì sao?
Hứa Hi Ngôn cảm thấy, người nhà họ Hoắc làm việc đúng là quá nhanh gọn.
Hứa Tâm Nhu đứng gần đó chính tai nghe thấy giọng nói truyền tới trong điện thoại kia là của Hoắc Vân Thâm.
Sau khi hiểu ra mọi chuyện, Hứa Tâm Nhu giận đến sôi máu. Cô ta cảm thấy như mình bị người ta đánh lén, bị tát vào mặt mấy cái.
Không những mặt bị sưng lên, còn mang theo cảm giác bực bội trong mình.
Hoá ra là Hoắc Vân Thâm đã cướp đi chiếc nhẫn mà cô ta yêu thích nhất để đi tặng cho người mà cô ta ghét nhất.
Thật là tức đến hộc máu, tức đến đau gan, tức đến thắt ruột.
Bây giờ, cô ta không thể không đánh giá lại Hứa Hi Ngôn. Khá lắm Hứa Hi Ngôn, lại dám cấu kết với Hoắc Vân Thâm.
Lại còn Hoắc Vân Thâm, dám bỏ hẳn ra tám mươi triệu để mua nhẫn kim cương cho cô?
Hai người bọn họ đã kết hôn rồi sao? Dám vượt mặt cô ta ư?
Phương Tiểu Tranh không ngờ rằng đi thử nhẫn mà còn gặp phải Bạch Liên Hoa Hứa Tâm Nhu.
Cô vẫn luôn chú ý tới vẻ mặt của Hứa Tâm Nhu, lập tức nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3122946/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.