Editor: Nguyetmai
Lúc đầu cô mặc chiếc áo khoác cũ nát trông cứ như từ nông thôn lên thành phố, nhưng từ lúc mặc bộ quần áo này vào, nó không chỉ đột nhiên làm lộ rõ dáng người yểu điệu của cô mà còn tôn thêm cho cô một khí chất rất sắc bén.
Trong mắt Tiết Nhã Đình lóe lên tia kinh ngạc, cô ta giơ ngón cái lên khen ngợi: "Wow, chị Cảnh Hi, chị đúng là giá treo quần áo bẩm sinh mà! Mặc cái gì vào trông cũng đẹp và khí chất hết. Bộ quần áo này đúng là thiết kế riêng cho chị!"
"Để chị đi thay ra, em đợi chị nhé."
Hứa Hi Ngôn chỉ thử cho cô ta xem. Cô đã nhìn giá rồi, ba trăm ngàn, trừ phi cô bị điên rồi mới đi mua bộ quần áo mắc như vậy.
"Đừng thay! Bộ quần áo này em mua rồi, tặng chị đấy, coi như mừng kỷ niệm chúng ta quen nhau một trăm ngày."
Tiết Nhã Đình giữ chặt cô, không cho cô quay lại phòng thử đồ.
Kỷ niệm một trăm ngày?
Hứa Hi Ngôn bật cười, cô nhóc này muốn tặng quà cho cô mà nghĩ ra được nhiều cớ như vậy đấy.
"Thật sự không cần đâu Đình Đình. Đồ mắc thế này không hợp với chị."
"Em nói hợp là hợp. Nếu chị cởi ra tức không coi em là chị em, em sẽ giận đấy." Tiết Nhã Đình chu miệng nói.
Thấy cô ấy bày ra vẻ tức giận muốn tuyệt giao, Hứa Hi Ngôn đành khó xử nói: "Được, được, được! Coi như em tài trợ cho chị! Đúng lúc có thể mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3122917/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.