"Em sao thế?"
Anh mở một chai nước trái cây, đưa cho Hứa Hi Ngôn nhưng mà cô chỉ nhìn lướt qua, không nhận lấy.
Có biến rồi!
Trực giác nói với Hoắc Vân Thâm, Hứa Hi Ngôn có gì đó sai sai.
Hoắc Vân Thâm tiến lại gần cô, dán vào phía sau cô, vươn tay để lên thắt lưng cô, cúi đầu dùng mũi cọ cọ tai cô, hỏi: "Rốt cuộc em sao thế?"
Hứa Hi Ngôn trực tiếp đưa điện thoại của anh cho anh, chua chát nói: "Người yêu cũ của anh bảo cô ta muốn quay về kìa, anh vui rồi chứ?"
Người yêu cũ nào cơ?
Anh vui cái gì được chứ?
Hoắc Vân Thâm vô cùng hoang mang. Anh mở điện thoại ra, nhìn thấy một cuộc gọi nhỡ, cùng với một đoạn tin nhắn thoại, kiểm tra tên thì phát hiện là Đường Thời Tuyết, sau đó anh cũng đã hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Hóa ra là cô gái nhỏ này ghen.
"Em uống giấm của Đường Thời Tuyết đấy à?"
Hoắc Vân Thâm mím môi cười, trong lòng lại thấy vui vẻ, Hứa Hi Ngôn ghen, ít nhất cũng chứng minh được là cô rất để tâm đến anh.
"Ai bảo em uống giấm cơ? Bà đây chỉ uống nước trái cây thôi!"
Hứa Hi Ngôn ngồi lên trên chiếc tấm trải, cướp lấy nước trái cây trong tay anh rồi uống ừng ực.
"Còn bảo không ghen nữa, nghe thử xem giọng nói của em chua đến mức nào kìa." Hoắc Vân Thâm mỉm cười trêu ghẹo cô."Đúng, em ghen đó thì làm sao? Bây giờ anh đã là người đàn ông của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3122886/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.