Hoắc Vân Thâm nhìn cô ngây ngốc, mãi đến lúc Hứa Hi Ngôn tiến đến gõ cửa sổ xe, anh mới hồi phục tinh thần lại: "Em thay quần áo đấy à?"
"Ừ, trông thế nào? Có đẹp không?"
Hoắc Vân Thâm nuốt nước miếng nói: "Đẹp thì có đẹp, nhưng mà… em không lạnh à?"
Thật ra điều anh muốn nói là, có phải cổ áo hơi thấp quá không?
Khuôn ngực đầy đặn phía trước trông cực kỳ sinh động, liếc mắt một cái là có thể nhìn được khe ngực sâu, quyền lợi này để ở nhà một mình anh nhìn là được rồi, sao anh có thể để cô dễ dàng ăn mặc như vậy ra ngoài cho người đàn ông khác nhìn chứ?
"Không lạnh, để trông xứng đôi với anh, có lạnh chút cũng không sao cả."
Hứa Hi Ngôn nhún vai, cười xán lạn.
Hôm nay Hoắc Vân Thâm ăn mặc rất nghiêm chỉnh, anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng được là phẳng, ôm lấy thân hình cao lớn của anh, đường cong xương quai hàm của anh rất hoàn hảo, ngũ quan vuông vắn sắc nét, vẻ mặt hơi hơi lười nhác, gọi anh là người đàn ông nam tính quyến rũ quả đúng là không quá.
Hoắc Vân Thâm xuống xe, Hứa Hi Ngôn nghĩ anh sẽ mở cửa xe cho cô, ai ngờ người đàn ông này ôm lấy vai cô, trực tiếp ôm cô về nhà.
"Anh thấy vẫn nên về nhà đổi bộ khác thì hơn, anh lo em sẽ bị cảm lạnh."
Hoắc Vân Thâm chỉ cần hơi cúi một chút đã có thể nhìn thấy toàn bộ dáng người đẹp mắt của cô, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3122883/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.