Cố Bắc Thần lại gọi thêm một cuộc điện thoại nữa, sau đó nhìn Hạ Mạt Tâm: “Tối nay anh về nhà ăn cơm với em, được không? Ngoan, đừng buồn thế nữa, anh đi trước đây.” Trước khi đi, anh lại cho cô một nụ hôn tạm biệt.
Hạ Mạt Tâm nhìn cánh cửa dần đóng lại, nhẹ giọng nói: “Cố Bắc Thần, em nghiêm túc đấy.”
Không phải cô nhất thời xúc động, cũng không phải muốn giận lẫy làm loạn, đây là kết quả của mấy ngày nay nghiêm túc suy nghĩ.
Một thế giới không thuộc về chính mình, cho dù cố gắng chen vào cũng sẽ chỉ làm mình càng khổ sổ hơn.
Cô tự nhận tố chất tâm lý của mình rất không tồi, nâng được thì buông xuống được.
Cô sẽ không để mình đáng thương hề hề chờ đợi bố thí hay thương hại. Cô biết, nếu muốn mình không bị tổn thương, vậy chỉ có thể dứt khoát buông tay.
Sau khi ăn một chút gì đó, buổi chiều cô bắt đầu đi ra ngoài…
Cô là người một khi quyết định chuyện gì sẽ làm cho bằng được, nên không hề có chút do dự, cô trực tiếp đi vào văn phòng luật sư.
Từ trong phòng luật sư đi ra, vừa vặn đụng phải Nghiêm Húc.
Hai người gặp nhau trước cửa xoay tròn, anh ta nhìn thấy Hạ Mạt Tâm, hình như cô lại không thấy anh ta.
Bởi vì chuyện hôm đó, trong lòng Nghiêm Húc vẫn luôn cảm thấy bất an, vừa nhìn thấy Hạ Mạt Tâm đã vội vàng đuổi theo.
“Hạ Mạt Tâm?” Anh ta gọi cô lại,
Hạ Mạt Tâm xoay người nhìn anh ta, nói: “Anh Nghiêm, trùng hợp quá.”
Nghiêm Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi-tong-tai-moi-ky-don-ly-hon/1347657/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.