Vĩnh Thanh mặt đã tái xanh tím nhưng ánh mắt vẫn đảo quanh tìm kiếm bóng dáng ai kia .
" Nhất Hùng đâu rồi ? "
Khi vừa chơi tàu lượn siêu tốc xong thì Vĩnh Thanh đã chóng mặt ,mắc ói . Chưa kịp định hình thì cái con người kia lại chạy đi đâu mất .
Đúng là sai khi cho hắn đi đến nơi đây ! Chỉ mới bước vô cổng đã chạy nháo đòi chơi đủ thứ . Kéo cậu theo khắp nơi khiến cậu không có kịp thở .
" Hai người mau đi tìm Nhất Hùng đi .. tôi không sao rồi .. không sao "
" Đúng thật là ! Chạy đi đâu rồi không biết ... " Mẫn Doanh tay chống ngay thắt lưng , mặt nhăn nhó nhìn quanh .
" Nhất Hùng anh đâu rồi .. Nhất Hùng " Vĩnh Thanh nhìn quanh không thấy anh liền lo lắng đi chạy tìm anh .
" Nè .. Nè .. Đợi mình với Vĩnh Thanh " Bình Anh chạy theo Vĩnh Thanh .
" Ơ .. Đợi anh với Bình Anh " Mẫn Doanh cũng dí theo sau Bình Anh .
Ba người chạy khắp nơi tìm hắn ta , Vĩnh Thanh gọi tên hắn muốn khan cả cổ mà chẳng tìm thấy .
Cậu chạy đến mệt thì dừng lại nghỉ mệt , Bình Anh ngồi xuống ghế đá thở hồng hộc , Mẫn Doanh cũng mệt không kém .
" Nhất Hùng đâu rồi ? " Vĩnh Thanh lo lắng nói , đồng thời nhìn quanh .
Ánh mắt lo lắng kia nhìn quanh , khi lia tới mắt tới một cái cây gần đó , cậu dừng mắt lại và mừng rỡ chạy lại cái cây đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485474/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.