Tiếp theo là một màng trắng xoá phủ đầy mắt cậu rồi cơn buồn ngủ ồ ạt kéo tới khiến Vĩnh Thanh thϊếp đi .
____
Mọi thứ trước mắt mơ mộng hảo huyền , mờ đục chẳng nhìn thấy gì cả . Y đã đến thiên đường rồi sao ?
Cậu lờ mờ , mơ hồ tỉnh dậy , điều đầu tiên cậu cảm nhận được là mùi thuốc xộc thẳng vào mũi khiến cơn mơ màng tan đi .
Nhíu mày nhẹ , thứ cậu nhìn thấy không phải là cái trần nhà kia mà là cái trần nhà màu trắng . Phải một lúc lâu cậu mới biết mình đang ở bệnh viện.
Dường như thuốc gây mê vẫn còn nên Y không cảm thấy đau gì mấy . Bên phải thì một ống truyền nước biển , bên tay kia thì có vải băng bó vết thương .
Vĩnh Thanh vẫn chưa chết ? Suy cho cùng Y vẫn chưa thoát kiếp ngục tù này . Tại sao lại không để cho Y chết ? Vĩnh Thanh chịu đựng mọi thứ quá đủ rồi ? Quá mệt mõi rồi , Y không muốn bị hắn trả tấn giam cầm mình nữa .
Phải chịu sống mà đau đớn hơn chết này Y quả thật chịu không được ! Nước mắt đã cạn , tình đã vỡ tan , thân xác hoang tàn đối với Vĩnh Thanh ngày lúc này đó là một cực hình .
Hồ Nhất Hùng từ đâu bước vào , đi lại bên giường Y . Hắn đứng trước mặt Vĩnh Thanh nhìn cậu với ánh mắt giận dữ , cùng với khuôn mặt vô hồn .
" Sao em lại tự tử "
" Tại sao anh không để cho tôi chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485462/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.