Hai người đã đến Hồ Bang rồi . Nhưng có điều là Y vẫn chưa đi nỗi nên đành để cho hắn ẵm trên tay bước vào .
Nơi đây không phải nhà hoang hay gì hết mà là một lâu đài cổ . Nó có kiến trúc giống với thời Victoria cổ . Nằm ở vùng ít người qua lại , hoảng sơ . Xung quanh là rừng cây u tùm , chẳng thấy thành phố đâu .
( Để dể cho mấy bồ mường tượng ra thì tác giả xin lấy ảnh trên Pinterest nha )

( Nó giống vầy nè .. Xin tiếp tục câu chuyện :-):-):-) )
Trên đường đi thì ai cũng nhìn họ khiến Y ngại ngần cuối thấp đầu . Nói nhìn vậy thôi chứ ai dám nhìn , toàn là canh họ lúc không chú ý rồi nhìn .
Không biết hắn đã đưa Y đi đâu nhưng một điều là Y càng ngày càng sợ nơi đây . Nó u tối , rùng rợn chả khác gì là toà lâu đài ma vậy .
Bỗng hắn thả Y xuống , Vĩnh Thanh vịnh vài hắn đứng dậy , rồi quan sát xung quanh . Đây là một nơi rộng nhưng lại u tối , lạnh lẽo .
Đèn chỉ chiếu sáng ánh sáng vàng nhạt mập mờ , nhưng vẫn đủ nhìn thấy mọi vật xung quanh .
Y hoảng hồn khi nhìn ở giữa sàn nhà là Xương Lâm , anh bị trói tay ra sau ghế . Bị đánh đập dã man , cơ thể đầy vết tích nặng nhẹ điều có . Mắt đã nhắm nghiền chẳng mở .
Nhìn thấy cảnh đó lòng Y chưa xót không thôi , muốn chạy lại với anh ngay bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485459/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.