Vĩnh Thanh lại một lần nữa thức dậy , lần này Y lại ở trên xe . Đương nhiên là mỗi lần thức dậy Vĩnh Thanh đều cảm thấy cơ thể mình rất đau đớn , đặc biệt là nơi tư mật .
" Đây là đâu ??"
" Tôi đưa em đi gặp ba mẹ em "
Bây giờ cậu mới biết mình đang ở trong xe và đang ở cùng hắn . Đầu Y đang tựa hẵn vào vai hắn .
Vĩnh Thanh trong cơn mơ màng dần thức tỉnh . Nghe tới gặp ba mẹ thì Y rất vui nhưng cái cảm giác nó cứ khó chịu , chẳng tự nhiên tí nào .
Sức Y mệt mõi , rã rời nên đành ngã người vào thân hắn . Lần này thì lại mặt đồ rất chỉnh tề , một bộ đồ đơn giản , thanh tao .
" Đến rồi thưa ông chủ "
Chiếc xe dừng lại , tiếng người lái xe vang lên , nghe vậy Hồ Nhất Hùng khẽ liếc mắt qua Vĩnh Thanh , người đang nằm dựa lên vai mình .
" Đến nơi rồi.. có cần tôi bế em đi vào không .. "
" Không ... tôi tự đi được "
Dùng chút sức nhỏ bé , mở cửa xe rồi đứng dậy , chỉ mới có một bước chân xuống xe mà cơn đau lại đến khiến Y nhíu mày .
Hồ Nhất Hùng cũng xuống xe và chiếc xe kia nhanh chóng chạy đi tìm chỗ đỗ . Nhìn Hồ Gia rộng lớn , xa hoa chả khác gì là biệt thự của hắn . Vĩnh Thanh hít lấy một hơi rồi đi vào , cũng như mọi lần chủ nhân của ngôi biệt thự này đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485457/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.