Vĩnh Thanh bị vác lên phòng , một căn phòng rộng lớn và là nơi có nhiều trò chơi hắn dành cho Y .
Đạp cửa một phát , cánh cửa mở toang hoang ra . Căn phòng đó rộng lớn đầy xa hoa , thiết kế phải nói là đẹp tuyệt vời . Một kiến trúc khá cổ theo kiểu hoàng gia châu Âu .
Đèn trần lấp lánh ánh sáng như ánh pha lê , căn phòng sáng chói mọi vật đều toả sáng trước nó . Đối với Y đây là một điều chả tốt đẹp gì .
" Anh đưa tôi đi đâu .. thả ra .. đây là đâu "
Vĩnh Thanh nhìn căn phòng xa lạ , lòng lại dâng lên nỗi sợ . Chẳng lẽ hắn định giam Y như hai năm trước ? Không được không thể nào Y không thể nào chấp nhận .
Hắn thô bạo quăng hẵng Y lên chiếc giường màu đen rộng , với chăn mền , gối màu đều màu đỏ .
Vĩnh Thanh đau điếng phần lưng của mình , đầu óc choang choang , xoay tròn . Mạnh bạo quăng Y một cái mạnh như vậy thử hỏi xem cho dù là giường êm đến cỡ nào cũng phải thấy đau .
Hồ Nhất Hùng tiến đến Y , cằm một tay Y và với tay lấy cái còng trên tủ đầu giường rồi nhìn Y bằng ánh mắt thiêu đốt .
Chưa kịp phản ứng gì đã thấy nam nhân mặt lạnh kia đã dùng còng tay trói một tay Y lên đầu giường . Y đã hết sức chống trả nhưng chả bằng sức tên nam nhân to lớn kia .
" Thả tôi ra mau .. anh làm gì thế hả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485453/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.