Tối đó là một buổi tối đẹp , gió không mạnh lắm , trăng cũng tròn và sáng hơn bao giờ . Rất thích hợp cho một cuộc hẹn .
Y và Xương Lâm đến một nhà hàng sang trọng để ăn uống nói chuyện . Vĩnh Thanh không hiểu sao mỗi khi đi chơi hay ăn uống với Xương Lâm Y đều rất vui .
" Em ăn gì ? " Xương Lâm nhìn cậu trả lời .
" Dạ sao cũng được mà "
" Vậy thì lấy cho tôi món này và món này , món đó .. " Xương Lâm chỉ tay vào thực đơn .
" Anh không sợ tốn tiền sao ! Đồ ăn ở đây mắc lắm đó " Vĩnh Thanh ngượng ngượng nhắc anh .
" Bỏ tiền ra để đi ăn với một nhân tài và sắp cống hiến năng lực đó cho công ty anh thì số tiền đó đáng là bao ".
" Nhân tài gì chứ ! Anh cứ nói quá "
" Nếu không phải nhân tài thì sao chỉ mới có hai năm mà làm được tới chức CEO với lại em ở bên đó chỉ một mình ên cơ chứ "
" Em cũng chẳng biết nữa ! Không hiểu sao hai năm đó em làm cái gù cũng thuận lợi .. chức thì cứ tháng tháng thì được thăng chức .. rồi thu mua cổ phiếu cũng được nên mới làm được chức CEO .. nhưng do em muốn về quê nên mới từ bỏ nó về đây , chức đó vai trò trọng trách nặng và lớn em gánh không nổi " Vĩnh Thanh kể hết các sự việc diễn ra hai năm qua .
" Vậy thì chẳng phải anh mới rước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485446/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.