Đi lên công ty , khuôn mặt chẳng hề dễ chịu . Bước thẳng lên phòng , mới vừa mở cửa ra hắn ta , Hồ Nhất Hùng đã ngồi sẵn trên ghế giám đốc .
Hắn hoàn toàn rơi vào trầm tư , phong lãnh chẳng mấy vui vẻ . À mà hắn có bao giờ vui vẻ với ai đâu trừ người đó ra . Khuôn mặt đó , thần thái đó cậu biết rõ hắn không vui .
Thật ra Mẫn Doanh cũng có thể xem hắn như bạn bè mà xưng mày, tao . Nhưng do hắn lớn tuổi hơn cậu nên phải xưng lão đại và tôi .
Liếc đống tư liệu dày cộm trên bàn , chán nản ngồi xuống ghế sa - lông gần đó . Rót ly trà rồi nhâm nhi uống từng chút một , sẵn đó hỏi hắn vài câu .
" Sao vậy lão đại ! Không vui à "
" Nhìn mặt tôi kiểu này cậu nghĩ tôi vui ! " Hắn chả buồn mà đáp trả lại , giọng ưu tư , trầm trầm khiến cậu càng thắc mắc hơn tại sao hắn như vậy.
" Chuyện gì xảy ra thế ! Mọi thứ vẫn ổn mà " Khẽ liếc sang tên mặt vô cảm kia , nhẹ uống một ngụm trà .
" Chưa biết gì hay đã biết còn hỏi ? "
" Có lẽ là do cậu thanh niên kia bỏ trốn sao ... hay vụ cưới hỏi gì cô gái Hạ Tử Hân kia "
" Mấy tên đàn em kia thật vô dụng ! Tìm một người cũng chẳng ra .. nuôi mấy bọn họ có ích lợi gì ".
" Thế nên anh mới gϊếŧ họ "
" Vô dụng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485429/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.