Bình Anh quay về cuộc sống cô đọc của mình . Có lẽ Mẫn Doanh đã xem cậu là người dưng , chắc cũng đã quên cậu luôn rồi .Cũng đúng thôi , người ta đã chẳng còn là gì với cậu nữa đương nhiên là quên rồi , còn không kể đến việc cậu làm tổn thương người ta .
Đêm tối đó , chỉ một mình cậu đi lang thang trên phố . Nhìn dòng người qua lại tấp nập , thấy những cặp tình nhân tình tứ bên nhau lòng cậu nhói lên 1 nhịp. Cậu cứ đi như thế nhưng chẳng biết đi về đâu , cứ nhìn đường mà đi.
Chẳng biết từ lúc nào mà cậu lại lạc vô bar . Tiếng nhạc to , xập xình cùng những con người đang điên cuồng nhảy nhót , các cô gái mặc đồ hở hang đang ôm ấp những tên nhà giàu . Cậu rất muốn đi khỏi đây ,chẳng hiểu sao lại lọt vô tới đây .Thôi thì đã lỡ chui vô đây thì uống rượu giải sầu .
Cậu không như Vĩnh Thanh khi còn 13 , 14 tuổi đã biết uống bia . Hồi đó cậu cứ rũ Vĩnh Thanh uống , nhưng Vĩnh Thanh kiên quyết không uống . Cậu ngồi tại 1 bàn nào đó trong quán , từ xa phục vụ chạy lại tiếp cậu .
" Cậu uống gì ạ "
" 1 chai rượu "
" Vâng ... sẽ có ngay ạ " Phục vụ bước đi
Cậu ngồi nhìn những con người đang nhảy nhót ngoài kia trầm ngâm . Đã lâu rồi không uống , hôm nay mượn rượu giải sầu . Người ta nói uống rượu rồi sẽ quên đi mọi chuyện buồn .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485410/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.