" Cậu nghĩ gì mà ngơ ra đó vậy "
Vĩnh Thanh ngồi ăn cơm chung với Bình Anh , nhớ lại chuyện hồi nãy thì hỏi .
" À ...không ..không có gì ...lâu lâu mình hay ngơ ra đó lắm ...đừng quan tâm ..hi hi "
" Ờ ...vậy ăn đi "
Bình Anh cười cười , cặm cụi ăn để qua chuyện . Nên cho Y biết hay không cho Y biết là tốt đây , ngẫm nghĩ mãi không ra câu trả lời . Bình Anh rất muốn cho cậu biết nhưng lại sợ cậu bị tổn thương. Nhưng hành động của cậu là quá lộ liễu , hên là Vĩnh Thanh không nghi ngờ .
Đang ăn bỗng nghe tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng buổi trưa .
" Để mình ra nghe điện thoại "
Vĩnh Thanh đứng dậy , ra ngoài nghe điện thoại . Bình Anh vẫn ăn , chờ Y quay lại , nhưng thấy rất lâu mà Vĩnh Thanh vẫn chưa quay lại , Bình Anh ra ngoài xem Y như thế nào .
Đứng chết trân như chôn chân tại chỗ , Vĩnh Thanh cầm điện thoại người run run , mặt vô hồn không cảm xúc . Người Y run rẩy , như sấp ngã xuống sàn Bình Anh bất ngờ không hiểu sao Vĩnh Thanh lại như vậy . Mới đó vẫn còn cười tươi , vui vẻ ăn cơm , sao bây giờ như cái xác không hồn , đứng bất động .
Bình Anh thấy cậu như muốn ngã , hớt hải chạy lại đỡ Y ngồi xuống ghế . Lo lắng hỏi Y.
" Cậu sao vậy Vĩnh Thanh ....Vĩnh Thanh nghe mình nói không "
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485402/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.