Cậu lay người anh , đặt nhẹ ly nước xuống bàn .
" Mẫn Doanh à ..Mẫn Doanh ! Anh dậy uống nước giải rượu đi ...Mẫn Doanh "
Anh mở mắt ra , anh vẫn còn đang trong cơn say . Trong cơn mơ màng , anh lại nhìn thấy cậu . Anh nắm lấy cái cằm nhỏ của cậu , ép sát lại mặt mình .
" Mẫn Doanh anh..."
Cậu mở to mắt khi anh làm vậy . Anh tiến lại hôn lấy môi cậu , hôn 1 cách cuồng nhiệt . Cậu không phản kháng mà để cho anh hôn . Mẫn Doanh thả cậu ra , môi anh rời đi . Môi Bình Anh bị anh hôn tới bật máu còn lưu lại chút mùi hương của rượu .
Cậu cuối mặt xuống để che đi khuôn mặt đỏ ửng của cậu , ngập ngừng nói .
" Anh ...anh ...uống thuốc giải rượu đi "
" Không ...ức ...không uống ...uống vào sẽ hết say ...ức ...hết say ...thì sao có thể mơ thấy...ức ...em ..mơ thấy em yêu anh được chứ ..ức "
" Mẫn Doanh ...em ..em xin lỗi ..."
" Ha ...em không yêu anh mà...sao anh có thể gượng ép em chứ ...em yêu người ta nào có yêu anh đâu chứ ..ha ..ức "
" Em ..."
Cậu chẳng thể đối diện với anh , chẳng thể đối diện với người mình yêu ngay trước mặt mình .
" Anh ...ức không uống nước giải rượu ....khi tỉnh lại ...anh phải đối mặt với sự thật đau lòng này ...đối diện với cái sự thật ...em không hề yêu anh " * hét *
Cậu đau lòng thật sự rất đau . Phải làm sao để cậu nói cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/485393/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.