Chiếc xe Lamborghini dừng lại trước cái công ty to lớn . Nam nhân mở cửa ,bước xuống xe . Khí chất băng lãnh , tại thượng bao phủ lấy hắn . Đút tay vào túi quần , nhàn nhã bước vào cái công ty to lớn . Nhân viên trong công ty khi thấy vị chủ tịch băng lãnh , quyền lực thì lập tức xấp hai hàng ngang cuối đầu chào hắn . Hắn không quan tâm điều đó đi thẳng đến thang máy rồi đi lên phòng hắn . Cửa thang máy mở ra nam nhân bước đi trên hành lang vắng vẻ. Tiếng giày lộc cộc vang vọng khắp hành lang trống không . Nơi đây rất ít người được lên, chỉ khi có việc quan trọng mới được lên đây gặp hắn . Còn những việc lặt vặt điều do Mẫn Doanh làm thay hắn . Cánh cửa phòng mở ra , trong căn phòng rộng rãi xa hoa . Có 1 thanh niên tuấn tú đang ngồi chần dần trên chiếc sofa bằng nhung đen rộng rãi , sắc mặt cũng lạnh lùng không kém hắn . Thanh niên quay về hướng hắn môi có hơi nhếch lên . " Đến rồi sao ! Anh ngồi xuống đi ....Chưa tới giờ kí hợp đồng " Nam nhân sắc mặt lạnh băng , từ từ ngồi xuống ghế sofa . Hắn ta tỏ vẻ không vui nhìn thanh niên kia . Tại vì thanh niên kia đã phá chuyện tốt của hắn. Hắn đáng lẽ không phải ở đây mà là đang ở nhà " ăn " con mèo nhỏ của hắn . Nhưng vì thanh niên kia mà để xổng mất miếng mồi ngon . " Người bên đó là ai " Mẫn Doanh mĩm cười , nhìn hắn thong thả dựa lưng vào sofa . " Là bên Tập đoàn Hạ Thị " Hắn ta cau đôi mày kiếm lại nhìn Mẫn Doanh . " Là ông già Hạ Minh sao " " Không !...Là Hạ Tử Hân con gái ông ta , cô ta được ông ta giao lại chức chủ tịch rồi ....Bây giờ cô ta đang là chủ tịch tập đoàn Hạ Thị ....Và người muốn gặp anh là cô ta " " Hừ ...gặp tôi sao ??" " Ừm ...Lại 1 người nữa muốn leo lên giường của Hồ Tổng rồi " " ..." Đôi mày kiếm đang cau lại thì thả lỏng ra . Mẫn Doanh thấy anh ta không nói gì , lại giở giọng trêu chọc hắn . " Hạ Tử Hân cô ấy là 1 người rất xinh đẹp a ~ ..Gia thế thì hoàn hảo ..sinh ra đã ở vạch đích trước con người ta, tính cách lại đôi chút mưu mẹo lại rất bản lĩnh .. .." " Cậu nói với tôi những điều vậy để làm gì " " Không biết anh có ưng cô ta không ...À mà chắc là không rồi ..trong lòng anh đang có Vĩnh Thanh mà ..Tôi nói có đúng không " " Im mồm " Cậu ta tỏ vẻ không sợ hãi mà vẫn tiếp tục trêu đùa . Không biết từ đâu Mẫn Doanh lại có gan lớn như thế mà đi trêu hắn . Hắn có thể gϊếŧ cậu nếu cậu tiếp tục làm vậy , cậu biết vậy nhưng liều mạng mà đi trêu hắn . " Nhưng sẽ ra làm sao nếu bảo bối nhỏ của anh biết chuyện này ...chắc sẽ đau lòng lắm a ". * nghĩ : mình điên rồi sao ! Sao mình lại nói vậy chứ ....Mẫn Doanh ơi là Mẫn Doanh * " Cậu ngán sống rồi sao ...Có cần tôi giúp cậu 1 phát súng tiễn cậu về thế giới bên kia không " Hắn khó chịu nhìn cậu với cặp mắt hình viên đạn . Nhìn thấy cặp mắt sắc nhọn của hắn , thanh niên Mẫn Doanh mới hoàn hồn . Sợ hãi lấp bấp nói " Không ..không ! tôi không hiểu tại sao tôi lại nói vậy nữa ...Chắc là tôi bị điên rồi ...haha ...". * cười gượng * " Tôi không rãnh giỡn với cậu ...tới giờ chưa " Mẫn Doanh toát mồ hôi lạnh , kéo tay áo ra nhìn đồng hồ . " Tới ..tới ..giờ rồi mình đi thôi .." Hắn ta đứng dậy , chỉnh âu phục gọn gàng rồi bước ra ngoài . Cậu ta vẫn đang còn sợ hãi nhìn theo bóng lưng của hắn . " Hên quá ! Xém nữa là chết rồi .....Sao mình lại nói như thế chứ ." Cậu ta hít 1 hơi bĩnh tĩnh lại rồi đứng dậy , lấy sấp giấy . Cậu ta quay lại nét lạnh lùng lùng ban đầu rồi đi ra ngoài . Cậu ta đi theo sau hắn đến 1 căn phòng . Hắn ta lấy tay mở cửa , cánh cửa mở ra cậu và hắn bước vào . Bên trong phòng có 1 chiếc bàn thủy tinh sáng bóng , cùng đó là là 2 cái ghế sofa dài . Bên cạnh đó là những cái ghế sofa nhỏ . Căn phòng cũng khá rộng . Điều đặc biệt bên trong đó là có 1 người con gái diễm lệ đang ngồi vắt chéo chân trên sofa .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]