Trong nhà hắn không khí ngột ngạt , lạnh băng.
Tất cả vệ sĩ to lớn đứng thành hàng dài cuối đầu nhận tội . Hắn ngồi vắt chéo
chân trên ghế sofa , mặt tỏ vẻ không vui.
" Các người canh giữ kiểu gì mà để người của tôi trốn thoát "
Các vệ sĩ lo sợ , mặt trắng bệch đồng thanh đáp
" Tụi em xin lỗi ! Tụi em sẽ chịu phạt "
" Hừ ! chịu phạt sao "
" Vâng "
" Các người chịu phạt thế nào đây ? "
" Ông chủ phạt gì tụi em làm đó , mong ông chủ bỏ qua ! "
" Vậy tôi kêu các người đi chết , các người làm cho tôi xem ! "
Bọn họ quỳ xuống cầu xin , vội dập đầu xin lỗi
" Mong ông chủ bỏ qua , lần sau tụi em sẽ canh chừng tốt hơn "
" Nói được làm được ! "
" Vâng "
Hắn đứng dậy đi lên phòng , trước khi đi còn nói ra 1 câu khiến bọn họ sỡ hãi
" Các người nên cầu mong người của tôi sớm tìm được ! Nếu không thì tôi
lấy đầu từng người một "
" Hết chuyện của các người rồi ! giải tán "
" Vâng "
Bọn họ sỡ hãi nhanh chân bước ra khỏi đó để từng người hầu ở đó xem mà
rùng mình.
Hắn đi lên phòng , trong lòng bực tức vì tới giờ vẫn chưa tìm thấy cậu . Hắn
lấy điện thoại ra gọi cho Mẫn Doanh.
" Alo ! Đại ca gọi em "
" Tới giờ này vẫn chưa tìm được cậu ta "
" Vẫn chưa , nhưng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-nghi-em-thoat-khoi-toi/268788/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.