Đó là một đôi mắt màu xanh dương, ẩn hiện dưới mái tóc nâu sương mù quyến rũ, một thứ màu cực kỳ đẹp và cuốn hút.
Trong khi Nhược San còn đang bất ngờ với điều mình nhìn thấy, thì cô gái ngoại quốc có tên Anna từ phía sau đã vội vàng chạy tới, nhặt lại chiếc kính đeo lên cho Daniel, lo lắng hỏi:
"Ngài không sao chứ?"
Đồng thời Nhược San cũng nhìn anh chất vấn:
"Anh là người ngoại quốc?"
Daniel im lặng không nói, thay vào đó là Hứa Thiệu Dương mạnh tay kéo cô về phía sau nhắc nhở:
"Cô bây giờ thấy rõ rồi chứ, ngài Daniel không phải là người Trung Quốc. Cô cũng thật là... nếu dự án lần này thất bại cũng đừng trách tôi không giúp đỡ cô nhé! Ai bảo cô khi không lại kiếm chuyện làm gì."
Daniel đột nhiên ghé đến nói gì đó với Anna, nên ngay sau khi anh ta sải bước rời đi, thì Anna liền đến trước mặt cô, chìa ra tấm danh thiếp lịch sự nói:
"Thưa cô, đây là số điện thoại của ngài Daniel, nếu như cô có gì thắc mắc hoặc muốn nói chuyện liên quan đến dự án du lịch, thì hãy liên hệ lại với ngài ấy."
Nói xong, Anna cúi đầu chào cô rồi rời đi theo hướng của Daniel.
Đại sảnh khách Sạn Giang Tô.
Nhược San cầm chặt tấm danh thiếp trên tay, tâm trạng cô lúc này vô cùng hỗn loạn, rối ren. Chẳng lẽ trên đời này lại có người giống người đến thế ư? Cũng như cô và Bạch Uyển Đồng sao? Lý nào, Daniel và Hoắc Tần Phong hai người họ cũng thế?
Suy nghĩ một hồi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-la-ai/1649256/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.