3 tháng sau.
Trấn cổ Đồng Lý, ngoại ô thành phố Tô Châu.
Căn nhà của mẹ con Nhược San thuộc dãy những ngôi nhà cũ với mái ngói rêu phong, tường trắng nhuộm màu thời gian nằm bên bờ sông nước Giang Nam thơ mộng.
Đó là ngôi nhà của một người bác họ đã lên thành phố Tô Châu sinh sống, mặc dù xây cách đó không bao lâu, nhưng cũng phải tuân thủ theo đúng kiến trúc đã thống nhất để không ảnh hưởng đến cảnh quan chung của khu vực.
Dọc con kênh xanh lững lờ trôi là những quán cà phê, với rất nhiều nhà hàng truyền thống. Ở đây luôn bắt gặp những khung cảnh bình yên giản dị, như cảnh đôi lứa du ngoạn trên sông, các cụ già vui vẻ ngồi ngâm thơ, chơi cờ, hay sự nhộn nhịp của đám trẻ tan học về, tạo nên viễn cảnh vô cùng thơ mộng và mộc mạc.
Từ lúc mẹ con Nhược San chuyển về đây, tâm trạng và sức khoẻ của cô tốt lên rất nhiều, cô dường như không còn nhớ về những biến cố trước kia nữa, rồi xin vào làm thời vụ cho một cửa tiệm chuyên thuê trang phục truyền thống. Công việc cũng tương đối nhẹ nhàng, chỉ cần giới thiệu và hướng dẫn cho khách lựa chọn những trang phục thuê phù hợp, sau đó sẽ bàn giao và nhận lại hàng.
Lúc này, cái thai trong bụng Nhược San cũng đã tròn 8 tháng, tuy nhiên trông cô rất gọn gàng và cũng không hề bị phá nét, trái lại còn đằm thắm hơn trước rất nhiều. Có lần, mấy cậu thanh niên thấy cô đứng trong quầy còn tiến đến buông lời tán tỉnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-la-ai/1649245/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.