Chiếc xe bắt cóc Nhược San từ trên đường lớn, đột ngột rẽ vào đường nhánh heo hút. Lúc này trời bổng nhiên nổi gió, cuốn theo đất cát từ hai bên đường phả vào mạnh vào cửa kính xe.
Ngay từ lúc đuổi theo, Hoắc Tần Phong đã nhanh chóng gọi cho Long Phi, ra lệnh cho cậu lần theo tín hiệu trên điện thoại mà cho người tới ứng cứu. Tuy nhiên, chiếc xe chở theo Nhược San càng lúc càng tăng tốc, lại chạy đến tận bìa rừng ngoài thành phố, nên khả năng Long Phi tới kịp là không thể.
Gió mỗi lúc một mạnh hơn, từ phía xa còn loé sang những vầng chớp rõ rệt. Lúc này, chiếc xe bắt cóc dừng lại ở một bãi đất trống gần khu rừng, chúng thô bạo lôi Nhược San từ trên xe quăng mạnh xuống đất. Trước ánh đèn xe, trông Nhược San như con thú nhỏ bị dồn ép vào đường cùng, cả cơ thể không ngừng run lên.
"Các người là ai? Tại sao lại bắt tôi?"
Nhược San nhích mông từng chút lùi về sau, cô vừa hỏi, vừa đảo mắt liếc nhìn xung quanh. Giữa nơi hoang vắng không một bóng người, chỉ có một màu đen bao phủ khắp nơi. Dẫu cho cô có kêu gào đến rát hơi, chắc chắn cũng chẳng có ai nghe thấy, lẽ nào cô thật sự phải bỏ mạng lại nơi này hay sao?
"Các người....làm ơn tha cho tôi..."
Lần này Nhược San chỉ còn cảm nhận được sự sỡ hãi bao trùm tâm trí, dù có mạnh mẽ đến đâu, thì đến lúc này cô thật sự không còn chút nghị lực nào nữa rồi.
Một kẻ tên Vu Dịch tiến đến, vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-la-ai/1649209/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.