*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cơm nước xong xuôi, Đỗ Nhược đi đánh răng, chuẩn bị lên giường đi ngủ. Đêm rồi, thật là mệt mỏi.
Cậu nhìn Trần Vũ Dương, thấy hắn không có ý muốn nghỉ ngơi lúc này, liền hỏi: “Còn có chuyện phải làm sao?”
“Ừ, em ngủ trước đi.” Trần Vũ Dương cúi người hôn một cái lên trán cậu.
Đỗ Nhược không hài lòng, chu miệng: “Em đây cũng không cần ngủ.”
“Ngoan, ngủ trước đi, xong việc anh sẽ ngủ.” Trước kia Đỗ Nhược cũng thích như vậy, mỗi lần bị hắn dạy dỗ, xong xuôi là lại ngủ cùng nhau. Thường thì Trần Vũ Dương sẽ dỗ cậu ngủ trước, đến khi nào cậu ngủ hẳn rồi mới đi làm việc. Cũng có khi Trần Vũ Dương ôm Đỗ Nhược vào trong ngực, một bên sẽ giải quyết công việc của mình, lúc nào Đỗ Nhược ngủ say, hắn sẽ đặt cậu xuống giường.
“Nhược Nhược ngoan, hôm nay thực sự không được, anh có chuyện quan trọng phải làm.” Xế chiều hôm nay đi tới khu mộ, khí trời vốn đã không được tốt, quần cậu lại bị hàn khí làm ẩm, buổi tối này lại lăn qua lăn lại như vậy, Trần Vũ Dương sợ Đỗ Nhược không nghỉ ngơi tốt, lại sinh bệnh thì quả thực hắn không thể yên lòng làm việc được mất.
Đúng là Đỗ Nhược có vẻ không khỏe thật, ánh mắt đều lộ vẻ không có sức sống, nhưng lại cứ muốn nhìn Trần Vũ Dương làm việc. Bởi vì cậu biết Trần Vũ Dương hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-dang-quyen-ru-anh/2378607/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.