Khi tỉnh lại, Đỗ Nhược cảm thấy toàn thân đau nhức, tay chân bủn rủn. Trên đỉnh đầu là cằm của Trần Vũ Dương, cả người cậu đều đang bị hắn ôm trọn vào ngực. Đỗ Nhược đưa tay ôm lấy cánh tay hắn, nhìn lên chiếc cằm cương nghị của Trần Vũ Dương mà trong lòng dần dấy lên cảm giác an tâm.
Mỗi lần tỉnh lại trước đây, cậu luôn vội vàng cầm tiền rời đi, hoặc là có khi bên cạnh không có ai, một mình ngơ ngác nhìn trần nhà. Đôi lúc cậu chỉ nằm như vậy đến tận chiều, ăn vội thứ gì đó rồi đến 'Bóng Đêm'. Sau đó, dạ dày lại phải chất đầy rượu cồn, không khí ám muội, tất cả đều làm cho cậu có cảm giác ghê tởm.
Một năm trước, Đàm Mặc Ngọc vẫn thường xuyên đến tìm cậu, thỉnh thoảng cũng qua đêm ở đó. Mỗi lần cậu tỉnh lại đều có sẵn bữa sáng, một mẩu giấy nhắn dặn dò rằng anh đã rời đi. Đỗ Nhược cảm thấy như vậy thật giống một đôi tình nhân đang ở chung. Hiện tại, khi tỉnh lại, bên cạnh vẫn còn có người, mà còn đang ôm mình nữa, có lẽ, thế này mới đúng là quan hệ của một đôi tình nhân.
Từ khi Đàm Mặc Ngọc công khai quan hệ với Phù Vũ, Đỗ Nhược không còn lên giường với Đàm Mặc Ngọc nữa. Người mà anh toàn tâm toàn ý, chân thành đối với chỉ có Phù Vũ mà thôi. Đỗ Nhược không ghét, ngược lại, khá yêu quý Phù Vũ. Hàng lông mi Phù Vũ thật dày, khi cười rộ lên, đôi mắt cong cong như đang cười, rất đẹp. Chỉ là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-em-dang-quyen-ru-anh/2378508/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.