Vậy nên thấy tiểu Đào cười nói thân thiện như thế cũng là lần đầu tiên trong hai tháng qua hắn cảm nhận được.
Vậy nên Chu Phàm khá là cao hứng tìm thêm chủ đề nói chuyện với tiểu Đào, sau một hồi tiếp xúc và nói chuyện thì Hà Tú Đào cảm thấy cái tên này không đáng ghét như bản thân đã nghĩ.
Nhưng cũng chỉ là không đáng ghét mà thôi chứ nói về tình cảm thì vẫn chưa hề có một chút xúc động gì. Nếu nói thật hơn thì cùng lắm tiểu Đào chỉ xem Chu Phàm là đàn anh khóa trên của trường mình mà thôi.
" Reng...reng..."
Thanh âm chuông cửa vang lên đánh tan đi cuộc trò chuyện vui vẻ kia của hai người, theo phản xạ xoay ánh mắt về phía phát ra âm thanh thì xuất hiện trước mặt là một người đàn ông khoác trên mình chiếc vest màu đen hai tay xách rất nhiều thức ăn.
Thấy hình ảnh này chiếc miệng nhỏ nhắn của tiểu Đào bất giác mở lớn đủ ăn một quả trứng gà, còn về phần Chu Phàm chẳng biết từ lúc nào đã ra ngoài xách lấy thức ăn mà trưng bày gọn gàng trên ghế sofa.
Sau khi làm xong Chu Phàm nhìn về phía tiểu Đào nói lớn.
" Tiểu Đào Đào, không phải em đói hay sao ? Thức ăn anh mua rất nhiều, hay là chúng ta cùng nhau ngồi xuống ăn được không ?"
" Khụ...Khụ..."
Tiểu Đào nghe cách xưng hô này không nhịn được mà ho khan vài cái sắc mặt có chút khó coi, nhưng mà thấy cái tên này đã chuẩn bị bữa trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/3315236/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.