Lạc Tu Minh cảm nhận được câu nói kia của Diễm An An rất là chính xác nha, dù gì một tuần học có vài ngày mà thôi những lúc rảnh rỗi hai người có thể thân mật như cũ.
Suy nghĩ thông suốt Lạc Tu Minh lười biếng nhìn Diễm An An nói.
" Em đợi anh một chút, anh sẽ đưa em đến nhà mới. Mà căn nhà kia nhỏ như thế em còn ở với người khác, không cảm thấy cực hay sao ?"
Diễm An An biết Lạc Tu Minh là đang lo lắng cho mình trong lòng vui như được nếm mật vậy, nhưng không mặt cô vẫn nghiêm túc đáp.
" Không có, nào chật chội gì cơ chứ.Cuộc sống trước đây của em vốn như thế nên cũng quen rồi."
Nghe Diễm An An nói vậy trong lòng Lạc Tu Minh không nhịn được mà hiện lên tia cảm thán cuộc đời này đúng là vô thường, rõ này mẹ cô có xuất thân tốt như thế lại không chịu nhận Diễm An An về để chở che yêu thương mà để cô phải cơ cực như thế.
Mà nếu như Diễm An An được sự chở che của nhà họ Ninh thì làm sao cho duyên gặp mặt Lạc Tu Minh được cơ chứ. Lạc Tu Minh dám khẳng định nếu như hai người ở cùng vị trí như nhau Diễm An An sẽ không bao giờ yêu hắn.
Càng nghĩ như thế Lạc Tu Minh rùng mình lấy một cái hướng ánh mắt nghiêm túc về phía Diễm An An ôn nhu hỏi.
" An An, em có thể nào yêu anh mãi như thế này được hay không ? Cho dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/3308925/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.