Âm thanh này truyền đến bên tai làm cho Diễm An An đang tập trung làm việc bất giác giật mình đưa ánh mắt lên nhìn ra phía vang lên thanh âm ấy, xuất hiện trước mắt cô là hình dáng một vị phu nhân trung niên tuổi tầm tứ tuần ăn mặt sang trọng , khuôn mặt xinh xắn có khí chất uy nghiêm làm cho người ta cảm thấy kính nể từ sâu trong đáy lòng.
Nhưng điều làm cho Diễm An An hoảng sợ đó là người phu nhân trước mặt này có nhiều nét khá giống cái tên Lạc Tu Minh kia làm sao không sợ được chứ.
Khóe miệng nhỏ của Diễm An An mấp máy vài lần trong đầu đón được người trước mặt là ai nhưng lại cố làm ra một mặt ngu ngốc khó hiểu mà cung kính nói.
" Thưa phu nhân, người muốn tìm tên gì vậy ? Cho thể nói ra tên được không ?"
Vị phụ nữ trung niên trước mặt thấy cô lễ phép như thế liền gật đầu hài lòng nhưng vẫn lạnh nhạt như cũ nói.
" Lạc Tu Minh, thằng nhóc có ở đây không ?"
Không một lời nói thừa nào mà thẳng thắng vào đúng trung tâm làm cho một người như Diễm An An giây phút cũng cứ đờ máy móc nói.
" Thưa phu nhân, ông chủ có ở đây hai buổi tối nhưng sáng đã đi rồi ! Tôi chỉ là nhân viên bình thường mà thôi không hiểu tâm ý cho lắm."
Phải nói Diễm An An thật sự rất thông minh một câu nói rạch rõ thân phận và tâm ý của mình, cô chỉ là một người làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2917572/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.