Ánh mắt trời đã ngã về hướng tây bầu không khí có chút mát mẽ làm cho tâm hồn người ta cảm thấy rất dễ chịu, Diễm An An đưa ánh mắt nhìn qua khung cửa sổ kia là một sân vườn rộng lớn trồng đủ cây xanh có người cắt tỉa gọn gàng hình thù cũng rất vừa mắt.
Diễm An An thở dài một hơi chậm rãi đi vào nhà tắm thuận tay đóng cửa lại, khi Diễm An An bước ra đã khoắc trên mình một chiếc váy dài màu xanh lam đơn sơ nhìn rất kín đáo. Tuy rằng chiếc váy rất kín đáo đã che đi hết phần lớn bộ phận căng tròn kia nhưng vẫn toát lên được khí chất quyến rũ làm cho người ta nhìn nhiều thêm một chút.
Diễm An An thừa biết đạo lý ăn cơm chùa phải quét lá đa trên đời này hiếm có ai cho không ai thứ gì cả, nếu bản thân đã ăn ở nhà người khác thì bản thân phải tìm việc gì đó làm như thế mới không áy náy với bản tâm trong lòng.
Nghĩ như thế Diễm An An chậm rãi mở cửa bước ra ngoài đi đến căn phòng khách mọi người hay ngồi để tìm việc làm đơn giãn là vì bản thân cô thật sự chẳng biết mình làm gì trong căn nhà này cả.
Xuất hiện trước mắt Diễm An An là một hình dáng người đàn ông khá quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ cô giám khẳng định là bản thân mình chưa gặp lần nào cả.
Sở dĩ Diễm An An cảm nhận được sự quen thuộc đó là người đàn ông nhà có vài nét giống như Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2917560/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.