Nói xong Lạc Tu Minh lạnh lùng đứng dậy chậm rãi mà rời khỏi bàn ăn chẳng cần quan tâm đến khuôn mặt trắng bệch khó coi kia của Diễm An An , bỡi vì lúc đầu Lạc Tu Minh đã nói rõ chuyện như thế với cô nên cho dù bản thân không cam tâm thì cũng không trách được hắn.
Chỉ là cô căm tức cái tên kia để cô ở tình cảnh khó xữ như thế này làm sao đi được cơ chứ, nhìn qua những người xa lại đang chú ý đến mình kia làm cho Diễm An An càng có chịu hơn nhưng vẫn cố gắng ngồi đến khi mọi người đã dùng xong còn về phần thu dọn đương nhiên là cô rồi.
Thấy được những người kia đã đứng dậy rời đi thì Diễm An An tự hiểu lấy thân phận mình mà thu dọn chén bát, thời gian lại thấm thoát trôi qua được một lác lâu phần chén bát đã được Diễm An An rửa xong cô thở dài lấy một hơi chậm rãi bước vào căn phòng giành cho mình.
Cơn gió nhẹ thổi qua mái tóc mềm mại làm cho Diễm An An đang lười biến xem điện thoại trên chiếc giường nhỏ đã chìm trong giấc ngủ lúc nào không hay. Trong cơn mơ mang Diễm An An cảm nhận được cánh cửa phía bên ngoài có tiếng động nhưng cô thật sự rất lười không muốn ngồi dậy.
" Ầm....!"
Tiếng cách cửa thô bạo vang đi khắp căn biệt thự sang trọng nhưng nhìn vài hơi thở chẳng thấy ai đến cả có lẽ mọi người đã quen biết với tình cảnh này nên không để ý lắm. Nhưng mà Diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2917558/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.