Đôi đồng tử của Tịch Vãn mở lớn nhìn châm chú vào những tấm hình trên chiếc giường rộng lớn, ánh mắt ảm đạm cô lướt qua những hình ảnh quen thuộc kia rơi vào trong đáy lòng trên môi lại nở nụ cười nhạt.
Tịch Vãn biết chứng cứ rành rành ra đó có nói như thế nào cũng chỉ làm trò cười cho kẻ khác mà thôi, ánh mắt cô lạnh nhạt nhưng cũng chẳng sợ hãi gì mà nhìn Lạc Vũ đáp.
" Đúng, từ khi gã về đây anh đối xữ với tôi rất tốt. Nhưng cách anh dùng âm mưu ép công ty của ba mẹ tôi rơi vào khó khăn rồi nhân cơ hội đó mở lời hỏi hôn chứ tưởng rằng Tịch Vãn tôi ngốc hay sao ."
Nói đến đây ánh mắt Tịch Vãn lại sắc bén nở nụ cười nhạt có chút diễu cợt nói.
" Từ khi về đây tôi chẳng có tình cảm gì với anh cả đến quan hệ xác thịt cũng không tâm ý như thế chẳng lẽ chưa đủ rõ ràng. Trước giờ tôi chưa hề có tình cảm gì với anh, anh nói tôi ngoại tình có phải là buồn cười quá hay không ?"
" Rầm.."
Ánh mắt Lạc Vũ như màu máu vung bàn tay đóng mạnh cánh cửa phòng rồi hung hăng lao đến đè trên thân thể của Tịch Vãn, bàn tay hắn siết chặt lấy chiếc cỗ trắng như ngọc kia của Tịch Vãn âm trầm nói.
" Chỉ vì như thế mà cô giám cho Lạc Vũ tôi đội nón xanh làm trò cười cho người khác, cô ngủ với tên đó rất thích có phải không ? Lạc Vũ tôi nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914921/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.