Càng nghĩ sắc mặt Lạc Tu Minh lại âm trầm và mất mát đến mức cực điểm, những tháng qua ở cùng Diễm An An một chỗ thấy cô nhu thuận ngoan ngoãn như thế hắn đã lầm tưởng đôi bên ở lâu sinh tình cảm.
Nhưng ở giây phút hiện tại xem ra là hắn đang suy nghĩ nhiều rồi chỉ một mình bản thân tự nguyện mà thôi, chứ trong thâm tâm Diễm An An thì Lạc Tu Minh hắn vẫn là một thứ gì đó rất đáng sợ.
Giây phút này trong lòng Lạc Tu Minh cảm thấy một tia buồn bã mà thở dài một hơi vì chẳng có được tình cảm của Diễm An An, nghĩ như thế hắn chỉ thở dài chứ không giám dùng sức lực để uy hiếp hay áp bức gì cô nữa mà lặng lẽ rời đi khỏi căn phòng này.
Những lúc như thế này thì Lạc Tu Minh như đắm mình vào trong hơi mem chỉ có những lúc đầu óc không tỉnh táo thì hắn mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Mà Diễm An An không để ý đến việc rời đi của Lạc Tu Minh mà tập trung vào cuộc nói chuyện với Lạc Vũ muốn xem thử hắn nói cái gì.
Mà Lạc Vũ đi thẳng vào vấn để mở giọng nịnh bợ nhờ vã.
" Em dâu à, xuống nấu giúp anh vài món được không ? Hiện tại người làm đã về hết chẳng còn ai cả, xem như lần này anh nợ nhân tình của em được không ?"
Diễm An An nghe giọng điệu nhờ vã của cái tên này bất giác ở nụ cười bình thản đáp.
" Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914908/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.