Lạc Vũ và Tịch Vãn ở đây bằng mặt không bằng lòng mà rời đi đến nơi hẹn ba mẹ của cô, nhưng có một người chẳng nhàng nhã hay rảnh rổi như thế đó chính là Minh Triết.
Khi nghe câu nói đó của Lạc Vũ đầu óc hắn như phát điên thật sự muốn lao đến đánh cái tên kia vài cái cho bỏ giận, nhưng mà trong đầu Minh Triết hiện tại rất là loạn vì sợ cái tên Lạc Vũ kia sẽ đánh Tịch Vãn.
Càng nghĩ lại lo sợ Minh Triết chẳng cần quan tâm đến gì nữa mà cầm điện thoại lên gọi đến số quen thuộc đã lâu rồi không liên lạc kia.
" Alo tên khốn kiếp, anh còn dám gọi cho tôi hay sao chứ ?"
Đương nhiên đầu truyền bên kia chính là Diễm An An cô đang ôm con trong phòng mà chơi đùa khi nghe thấy số điện thoại này liền tức giận, cả đời Diễm An An chắc chắn sẽ không bao giờ quên được số điện thoại đã bán đứng cô trước kia.
Minh Triết rất là phẩn nộ quát.
" An An cô đúng là khốn kiếp nói không giữ lời rõ ràng chúng tôi đã đưa tiền tại sao cái tên Lạc Vũ kia lại biết chuyện của chúng tôi chứ ?"
" Khụ...Khụ..."
Diễm An An nghe xong liền bất ngờ ho sặc sụa không thể nào tiếp thu nổi cái tin tức khủng khiếp này ,đôi đồng tử Diễm An An đảo một vòng như đón ra được thứ gì đó liền đáp.
" Mẹ nó, anh có não không thế ? Hai người mờ ám gian diếu Lạc Vũ không phải kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914895/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.