Lạc Tu Minh chẳng biết câu trả lời của Diễm An An là tâm tính lúc hoảng loạn hay là thật lòng của mình nhưng vẫn vui vẽ đáp.
" Vậy em đã hứa rồi đấy nhé không được nuốt lời, nếu như em nuốt lời thì đời này anh chắc chắn sẽ hận chết em."
Diễm An An nghe hắn nói thế liền khó hiểu chớp chớp đôi mắt nhìn Lạc Tu Minh nói.
" Có những chuyện trước giờ em chưa từng nói dối, nếu như đã hứa thì sẽ không nuốt lời."
Lạc Tu Minh nhìn vào đôi đồng tử to tròn trong sáng như những ngôi sao trên bầu trời đêm kia thì có chút khự lại, trong ánh mắt của Diễm An An hoàn toàn trong sáng không một chút tạp chất giống như câu nói đó là lời khẳng định chứ không phải hứa hẹn .
Lạc Tu Minh nhìn Diễm An An ôn nhu nói.
" Anh tin tưởng em, em ở đây chơi đùa với con một chút anh xuống làm bữa sáng."
Nói xong Lạc Tu Minh như sợ cô trả lời mà nhanh chóng rời đi để lại Diễm An An một mặt khó hiểu trước giờ hắn biết nấu ăn hay sao chứ ? Đúng như Diễm An An thấy trước giờ hắn không biết nấu ăn nhưng từ khi nhận biết lòng mình nảy sinh tình cảm thì hắn muốn chăm sóc cô từng việc nhỏ nhất.
Vài tháng trước Lạc Tu Minh cũng đã tìm hiểu về thân thể và gia cảnh sống của Diễm An An trông những năm đó như thế nào và hiểu được nguyên nhân tại sao cô lại điên loạn như thế.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-dung-hong-tron-thoat/2914886/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.